Sự nghiệp Paul_Klee

  • Năm 1910, ông có triển lãm cá nhân đầu tiên tại Bern, sau đó là ở cả ba thành phố của Thụy Sĩ.
  • Vào tháng 1 năm 1911, Alfred Kubin đã gặp Klee ở Munich để khuyến khích anh minh họa cho tiểu thuyết "Candide" - cuốn tiểu thuyết châm biếm nổi tiếng nhất của Voltaire (xuất bản năm 1759). Qua đó, Alfred Kubin không chỉ làm bạn với Klee mà còn là một trong những nhà sưu tập quan trọng đầu tiên của Klee. Ngoài ra, qua Kubin mà Klee gặp gỡ nhà phê bình nghệ thuật Wilhelm Hausenstein - thành viên sáng lập và quản lý của công đoàn Sema của các nghệ sĩ Munich. Qua đó, ông làm quen với August Macke và Wassily Kandinsky, rồi gia nhập đội ngũ biên tập Blaue Reiter ("Der Blaue Reiter" hay kỵ sĩ xanh) do Franz MarcWassily Kandinsky sáng lập. Ở đây, Klee đã tiến bộ vượt bậc và là một trong những thành viên quan trọng và độc lập nhất của Blaue Reiter. Ở đây, ông không tham gia triển lãm đầu tiên của Blaue Reiter (từ 18 tháng 12 năm 1911 đến ngày 1 tháng 1 năm 1912) tại Moderne Galerie Heinrich Thannhauser ở Munich. Nhưng đến cuộc triển lãm thứ hai, diễn ra từ ngày 12 tháng 2 đến 18 tháng 3 năm 1912 tại Galerie Goltz, thì ông trưng bày 17 tác phẩm đồ họa và đã có tiếng tăm.
  • Tham gia triển lãm nghệ thuật 1912-1913 là một sự kiện quan trọng đối với ông. Hiệp hội đã mở mang lý thuyết hiện đại về màu, đồng thời là chuyến du hành Paris vào năm 1912 cho ông thấy sự phát triển của chủ nghĩa lập thể và nghệ thuật trừu tượng. Việc sử dụng màu đậm của Robert Delaunayand Maurice de Vlaminck cũng truyền cảm hứng cho ông, nhưng ông không "sao chép" nghệ sĩ này mà thực hiện các liệu pháp nghệ thuật màu sắc của riêng mình. Điều này thể hiện ở "Trong mỏ đá" (1913) và "Nhà gần Gravel Pit" (1913) của ông. Ở Paris trong dịp này, ông cũng tiếp cận các tác phẩm của Paul CezaneVincent van Gogh. Ông thú nhận là Van Gogh đã ảnh hưởng đến việc sử dụng màu sắc của mình.
Hình 2: P. Klee là binh sĩ trong Đại chiến I.
  • Các nhà viết tiểu sử về Klee cho rằng bước đột phá nghệ thuật của ông diễn ra vào năm 1914, khi ông đến Tunisia cùng với August Macke và Louis Moilliet. Một trong những tác phẩm điển hình nhất của sự đổi mới này là "In the Style of Kairouan" (1914) và "The Bavaria Don Giovanni" (1919). Trong đó, các hình chữ nhật và vài hình tròn cùng với những hình khối khác là "đơn vị" xây dựng cơ bản của Klee, giống như những nốt nhạc trong bản giao hưởng màu, phản ánh mối liên hệ chặt chẽ trong tâm hồn nghệ sĩ của Klee giữa "nghệ thuật nghe" vố "nghệ thuật nhìn".
  • Trong chiến tranh thế giới thứ nhất, nhiều bạn bè của Klee bị chết trong trận chiến này (như Macke và Marc). Từ nỗi đau khổ về chiến tranh, ông có một số tác phẩm như "Death for the Idea" (1915). Klee cũng đã phục vụ ở tiền tuyến bằng công việc vẽ ngụy trang cho nhiều máy bay và làm nhân viên hậu cần (hình 2).[3][4]

Sau đại chiến 1

  • Từ năm 1917, tác phẩm của Klee bán rất chạy và các nhà phê bình nghệ thuật đã ca ngợi ông là nghệ sĩ giỏi nhất của Đức.
  • Từ năm 1919, ông tham gia giảng dạy tại Học viện Nghệ thuật ở Düssre, rồi tại viện Bauhaus từ tháng 1 năm 1921 đến tháng 4 năm 1931. Ở đây, ông là một bậc thầy "mẫu".
  • Vào khoảng những năm 1930, Klee đã ở đỉnh cao của sáng tạo, điển hình là tác phẩm "Ad Parnassum" (1932) được coi là kiệt tác. Ngoài ra hơn 500 tác phẩm đã được ông sáng tác vào năm 1933.
  • Tuy nhiên, những năm sau đó, ông phát bệnh hiểm nghèo được chẩn đoán là xơ cứng đặc biệt, nhưng ông vẫn sáng tác, tuy ít hơn hẳn (năm 1936 chỉ vẽ được 25 bức). Sau đó, sức khỏe của ông có hồi phục phần nào và đặc biệt phấn khởi nhờ chuyến viếng thăm của Wassily KandinskyPablo Picasso. Có lẽ vì thế, vào năm 1939, ông đã sáng tác hơn 1.200 tác phẩm. Tiếc rằng nhiều tác phẩm trong số này đã bị Đức quốc xã thu giữ và thất lạc.[3][4]

Tử vong

Nỗi đau về bệnh hiểm nghèo của Klee đã để lại dấu ấn trong bức tranh cuối cùng của ông: "Cái chết và lửa" với một hộp sọ ở giữa tranh và một từ tiếng Đức là "Tod" trên phần khuôn mặt. Ông qua đời tại Muralto, Locarno, Thụy Sĩ, vào ngày 29 tháng 6 năm 1940 mà không có quốc tịch Thụy Sĩ, mặc dù ông được sinh ra ở đất nước đó. Sáu ngày sau khi ông qua đời, Chính quyền mới "kết nạp" ông. Di sản của ông bao gồm khoảng 9.000 tác phẩm nghệ thuật. Ông được chôn cất tại Schosshaldenfriedhof thuộc Bern của Thụy Sĩ.[3]

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Paul_Klee http://www.asianart.com/articles/klee/index.html http://www.culturekiosque.com/art/exhibiti/paulkle... http://www.frontlist.com/detail/3791331957 http://www.artfacts.net/index.php/pageType/artistI... http://www.paulklee.net/ http://www.moma.org/collection/browse_results.php?... http://www.phillipscollection.org/pressdocs/klee_i... http://www.phillipscollection.org/pressdocs/klee_r... http://www.swissinfo.org/specials/klee/paul_klee_i... http://www.zpk.org/ww/en/pub/web_root.cfm